Người phụ nữ già một mình giữ ngôi nhà Phước Tích

Khách du lịch được giới thiệu đến một cách độc đáo để sản xuất các sản phẩm gốm và có thể cố gắng làm việc như một thợ thủ công bằng gốm, chỉ là một trong những trải nghiệm không thể nào quên được của Phước Tích. Người dân địa phương quý trọng đồ thủ công bằng gốm và cống hiến một khu vực riêng biệt, gọi là Treng Islet, để bảo quản những mảnh gốm cổ. Lương Thị Bé là một thợ thủ công gốm ở Phước Tích: "Trước đây, chúng tôi đã làm các đồ gốm khác nhau. Họ đã rất tốn kém và rất mong-sau. Vào thời điểm đó, làng chúng tôi giàu có với nhiều ngôi nhà. Tất cả trẻ em đi học. Người dân Phước Tích bắt đầu sản xuất các sản phẩm gốm vào năm 1940. Lúc đó tôi còn nhỏ. Năm 1975, tôi bắt đầu sản xuất các sản phẩm gốm. Nhà Ruộng ở Phước Tích được xây dựng với doanh thu từ việc bán đồ gốm ".

Thế nhưng, nhiều người khi đến thăm làng cổ Phước Tích không khỏi ngạc nhiên khi vào những ngôi nhà rường chỉ gặp những người già trông coi, gìn giữ nhà cổ chứ không còn thấy cảnh 2-3 thế hệ cùng chung sống trong những căn nhà cổ đó. Dạo quanh làng cũng chỉ thấy hầu hết là người già và trẻ nhỏ, còn những người trong độ tuổi lao động đều đi làm ăn xa, ít khi trở về làng. Do không có người trông coi hay chỉ có người già ở đó nên nhiều ngôi nhà rường đã bắt đầu xuống cấp nghiêm trọng.Chỉ có dịp Tết là con cháu trong làng về sum họp cùng gia đình nhưng cũng không còn nhiều như xưa vì đời sống mưu sinh khó khăn.

Hơn 10 năm nay, mệ Lương Thị Hén (1914) chỉ có một mình trông coi ngôi nhà rường cổ mà cha ông đã để lại khi qua đời. bà Hén cho biết, “con cái trong gia đình đã đi làm ăn xa hết rồi, thỉnh thoảng có đứa cháu mua đồ ăn rồi đưa tới. Ngồi nhà rường 100 năm tuổi đang xuống cấp nghiêm trọng nhưng giờ tôi đã già lại một thân, một mình nên cũng không làm gì để sửa sang cho ngôi nhà được”.

Bà Trương Thị Phú bao năm qua đã giữ gìn bảo vệ ngôi nhà nhỏ này 

Bà Trương Thị Thú (84 tuổi) một mình ở trong căn nhà rường 3 gian 2 chái, nhưng hàng ngày mệ vẫn dọn dẹp, lau chùi các đồ đạc trong căn nhà được sạch sẽ để đón những đoàn khách du lịch về tham quan, tìm hiểu. “Con cháu trong nhà đều lên thành phố và đi làm ăn xa rất ít khi về nhà nên chỉ còn mình tôi ở lại gìn giữ và bảo quản căn nhà. Nhiều lần tôi cũng nói con cháu về quê sinh sống để thay tôi gìn giữ căn nhà do tổ tiên để lại nhưng cũng không đứa nào về vì về quê công việc không có thì biết lấy gì mà ăn” – mệ Thú tâm sự.

Khách đến với Phước Tích cũng thích các món ăn đặc sản địa phương, đặc biệt là bánh gạo của phụ nữ địa phương. Bà Nguyễn Thị Thuý, sống trong làng, nói phụ nữ địa phương thành lập một câu lạc bộ nấu ăn để giới thiệu thực phẩm địa phương cho du khách: "Ở đây chúng tôi phục vụ dưa chua, thịt heo với nước sốt tôm, và nhiều loại bánh gạo. Câu lạc bộ của chúng tôi có 16 thành viên. Bằng cách gia nhập câu lạc bộ, phụ nữ địa phương có thể kiếm thêm thu nhập ".

Khách du lịch đến với Phước Tích thường xuyên sắp xếp để ở trong nhà ở địa phương sống với người dân địa phương và học hỏi gì đó về cuộc sống của họ.

Không những người dân mà cả khách du lịch đang rất lo lắng về tương lai của những ngôi nhà rường cổ ở Phước Tích đang bị xuống cấp nghiêm trọng. Một vài năm nữa nếu không được tu sửa, quan tậm kịp thời, số phận những ngôi nhà này sẽ ra sao? Và liệu sẽ có bao nhiêu ngôi nhà rường phải đóng cửa vì không có người trông coi, gìn giữ?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gốm cổ của Sài Gòn xưa- Gốm Cây Mai

Ông Đinh Công Tường bên " kho tàng" đồ gốm cổ của mình

Tìm Hiểu Về Sự Khác Biệt Của Gốm Biên Hòa ( Phần 2)